Nghĩ mà thương lục bát ghê
Người mê câu hát bỏ bê nỗi niềm
Đong đưa nốt nhạc bên thềm
Áo xiêm trễ cổ môi mềm lả lơi
Đêm ngày dạo khúc à ơi
Thuyền tình bỏ bến về nơi sóng cồn
Bán cho ai mảnh tâm hồn
Nẻo tình trường biết dại khôn được gì
Đa đoan người cất bước đi
Nắng mưa lục bát buồn khi tâm tình
Đêm khuya vò võ một mình
Câu thơ lỗi nhịp lục bình cuốn trôi
Đam mê cũng đã xa rồi
Thôi đừng day dứt bờ môi buốt nhiều
Nỗi niềm biết có bao nhiêu
Mà chan nước mắt ướt chiều ngóng trông
Biết người còn có về không ?
Mà câu lục bát ra sông bắc cầu...
Tình yêu cháy mãi dâng trào nghe em
Chiếc hôn đưa tiễn màn đêm
Cho anh say mãi môi thêm dịu hiền !
Chúc chị cuối tuần vui vẻ !hihi
Ngồi đó, T bóc hết tem bên Trí rồi!
Về bên bến đợi đón bình minh lên
Bờ kia mưa đến bắt đền
Hay chăng gió thoảng có bền chặt không?
Đã vì ngăn núi cách sông
Mạn thuyền sóng vỗ mênh mông câu hò
Đa đoan nặng một chuyến đò
Xin đừng mong nhớ làm cho đắm thuyền
Ai ơi nợ một lời nguyền
Phải vì một chút thuyền quyên giữa dòng
Long đong chi mãi long đong
Cách bờ, xa đập nhưng lòng nào yên
Tưởng rằng nắng gắt, mưa phiền
Thuyền còn đợi gió, vờ quên nước ròng.
Ngáy mai,trời lại xanh trong
Giong buồm bến cũ, bõ lòng đầy vơi!
( Trò nộp bài làm đây ạh)
Mà câu lục bát ra sông bắc cầu"
Cứ thế rồi biến thành nàng Tô Thị để rồi ối người tiếc cho mà xem...
Tác giả
Minh Đoàn - Thơ : Hồ Ngọc Chương
Trình bày
Thu Hiền
Thể loại
Nhạc trữ tình
.......
PHỤ TÌNH
Kẻ phụ tình một thời rất yêu em Và vì sao bây giờ anh cất bước Có phải chăng tất cả là định mệnh, Ta không được gần gũi nữa phải không? Bởi vì anh chỉ muốn được bình yên Dẫu vốn dĩ cuộc đời là bão tố Nhưng em nào là con người nghĩ trước Cứ tưởng rằng sẽ được nhiều hơn kia ... Anh sợ nhất cuộc sống nhiều cơn bão Nên đi tìm những chỗ chỉ bình yên Nào ngờ đâu bến đỗ chẳng là đây Anh lại cố, chống chèo nơi vô định.... Phụ tình em.... tim anh đầy vết máu Nhưng làm sao để phải rời được em? Phải làm sao cho em nhiều hạnh phúc Bến cuộc đời chẳng có chỗ cho anh....
Tình phụ tình rồi phụ tình phu
Phu phụ vì tình nên phu phụ
Phụ tình phụ có phụ tình phu?
Nắng vàng còn mải đong đưa
Để cho mưa ướt sao chưa thấy về
Đường xa mấy nẻo sơn khê
Gió đùa sóng vỗ, thuyền về lối xưa
Xin đừng mê mải sớm trưa
Thuyền tình vơi khẳm, mây mưa cũng tàn
Thôi giờ âu cũng hợp tan
Mưa xưa nay ráo, nắng vàng lại vương!
( Thôi giờ chẳng dám hợp tan
Chỉ xin chút nắng mong hàn mối duyên!)
( Trò lmd. bài nộp theo chủ đề ...)
Có hy vọng mới thẫn thờ em ơi
Cùng lúc bao chàng đến chơi
Nắng Gió thì cứ à ơi, ừ à
Chẳng hay Lẩm Cẩm thật thà
Cho nên cứ tưởng....để mà say say?
Hợp tan, âu cũng tại người lắm duyên
Nhớ ngày lục bát giao duyên
Ta mình hẹn ước chung tình thi nhân
Bây giờ thơ lỗi nhịp vần
Tiếc công khi ấy ân cần nắng mưa
Xa xôi biết mấy cho vừa
Em về lục bát, còn chưa khớp vần!
* Mấy vần trả bài, thầy nhớ chấm nhẹ tay trong ngày Nhà Giáo nhé !!!
Là người được đọc bài này trước tiên
Nhớ câu ở lành gặp hiền
Chờ câu lục bát nối liền hai ta