Em nghèo chẳng có gì đâu
Chỉ dăm câu chữ dãi dầu với duyên
Buồn vui với những hão huyền
Mua đi bán lại điềm nhiên giữa đời
Sáng ra bán cái lả lơi
Để mua lấy cái chơi vơi của ngày
Đến chiều đánh đổi đắm say
Để mà lấy cái đắng cay nửa vời
Đêm về gom hết niềm vui
Bán đi mua cái ngậm ngùi đó anh!
Đu đưa duyên phận đã đành
Bán mua như thế mãi thành nghèo thôi...
"Nắng gío chỉ nghèo vật chất thôi
Hi hi ........... ..
So đâu được cái thảnh thơi giữa đời!
Đừng đem mua bán để dành cho anh
Vay Su huynh em thuoc loai sieu dang cap rui do ! Chuc mung em !
Ui chao là giàu!!!!!!!!!!!!!
À, mà "duyên" thế thì nghèo cái nỗi gì???
Để mua lấy cái chơi vơi của ngày
Đến chiều đánh đổi đắm say
Để mà lấy cái đắng cay nửa vời
Đêm về gom hết niềm vui
Bán đi mua cái ngậm ngùi đó anh!
Xin N&G vài vần về chép trong tập nhé!chỉ nói thế này
Bán đi mua cái ngậm ngùi đó anh! "
RAT HAY ! CHUC EM VA GIA DINH BUOI TOI AM AP, HANH PHUC, AN LANH NHE!
Bán đi mua cái ngậm ngùi đó anh! "
Rat hay ! chuc em buoi toi that am ap, hanh phuc, an lanh em nhe!
Bán đi mua cái ngậm ngùi đó anh! "
Rat hay ! chuc em buoi toi that am ap, hanh phuc, an lanh em nhe!
Trăm năm sương gió dãi dầu với duyên
Chả dám tơ tưởng hão huyền
Cũng đâu toan tính điềm nhiên sự đời
Mải vui mang tiếng lả lơi
Để cho dạ luống chơi vơi tháng ngày
Tâm tư vẫn mãi đắm say
Há quên một chút mảy may tuyệt vời
Can chi một chút đầy vơi
Trăm năm lưu sự rạng ngời tinh anh!
Chí trai hồ thỉ đã đành
Nữ nhi sao cũng giật giành ko thôi...
Chữ yêu mang nặng đón đau dại khờ
Xin người sẻ nửa vần thơ
Để tôi làm vốn bến bờ giàu sang!
Xót xa anh vẫn dõi theo hàng ngày
Phải chăng số kiếp đọa đầy
Chỉ cho có nửa đắm say mới buồn
Thôi đừng gió thét mưa tuôn
Giữ nguyên nắng với tâm hồn lả lơi
Trách sao được số phận rồi
Nhưng cũng chớ có chịu ngồi đợi mong
Em ơi phía trước trời trong
Tại sao không tự thỏa lòng cùng ai ?
Đừng mua bán thế nghèo hoài
Làm giàu ai có giống ai bao giờ !!!
( Viết trong lúc lẩm cẩm )