Trang

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ Em đừng buồn mà phố xá quạnh thêm Ly rượu cũ men say vào ngày cũ Một niềm yêu cứ vờ như say ngủ, Mặc đông về lạnh lẽo với hắt hiu Bao nhiêu lần nỗi nhớ đã xanh rêu Yêu vòng tay xác xao mùa lá đổ, Góc quán nhỏ vẫn ngập ngừng cánh gió Có bao giờ quên lãng bởi thời gian? Cạn cùng ngày thương nhớ sẽ ngủ ngoan Em đừng sợ màn đêm về trên phố Hãy đi đến tận cùng điều trăn trở Lỡ mai này muốn ngược gió tìm nhau!

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

NẾU CÒN CỨ VIẾT LINH TINH...

Một mình muốn đứng... mà nghiêng Thế là tựa hẳn vào miên man chiều Nắng vờn rượt gió liêu xiêu Buộc vào nhau một chút liều lĩnh chơi Loay hoay nhặt được tiếng cười Đem về dán chặt vào nơi nỗi buồn Từ trong nét ảo, nét buông Phác thêm nét thực thành khuôn mặt mình Nếu còn cứ viết linh tinh Thì sau ta lại khó hình dung ta Khúc quanh, bước ngoặt nhập nhoà Lẫn trong sỏi đá cũng hoa lá cành... Chong đèn cược với tàn canh Màn đêm đánh cắp chút thanh tao người Chiếc đồng hồ thật rỗi hơi Thản nhiên gõ nhịp mà trêu ngươi mình.... Phận duyên mắc nợ kiếp tình Phải đi trọn cuộc hành trình nhân gian Yêu tha thiết, nhớ nồng nàn Thầm lo bội bạc, sợ tan nát lòng Khuôn hình vỡ mấy đường cong Còn xao xác bởi một vòng tay xưa Ân tình chực vuột song thưa Sợ rồi lơ đãng mà thừa thãi nhau....