Nắng còn đỏng đảnh lẳng lơ
Làm cho đông cứ thẫn thờ hanh hao
Gió ru tình đến ngọt ngào
Giấc mơ ân ái cồn cào với đêm
Thi ca trải chiếu êm đềm
Bế bồng câu chữ vào đêm tự tình
Lẳng lơ dọc cõi phù sinh
Bật tung cúc áo mà chinh phục lòng
Nếu còn gieo được nhớ mong
Xem ra nhân thế còn long đong nhiều
Biết rằng không phải vì yêu
Thì xin câu chữ đừng liều đa mang
Đừng đam mê đến sỗ sàng
Và đừng càn rỡ kẻo mang nỗi sầu
Ru tình canh cánh đêm thâu
Phai phôi thương nhớ còn đâu xuân thì?
Thì xin câu chữ đừng liều đa mang
( Thơ ai mà liều mạng vậy chủ nhà? Chắc hắn lại muốn treo cổ lần nữa chăng! Hi hi...)
Hết bệnh rồi ghé thăm chủ nhà và đọc thơ tình cho nó mau khỏe...
Gió bận heo hút bơ vơ phương nào
Đến khi đêm xuống ào ào
Gió về đến ruộng nắng nào thấy đâu!...
Bài thơ nào của N&G cũng 'tha thiết đến nát lòng' , thích đọc ghê!
Lúc này NBN lu bu công việc quá nên ít lên blog, và cũng vào nhà N&G liền hà.
Thỉnh thoảng sang thăm nha!
Chúc N&G tuần mới an lành, vui vẻ.
"Bế bồng câu chữ vào đêm tự tình"- Chị rất thích câu này.