Có phải vì thương nhớ không anh
Mà giọt sương vương vấn mãi với cành
Gió xao xác đến rối bời ngọn cỏ
Vùi vào đêm cho giấc ngủ an lành
Bởi đợi chờ mà ngày tháng dài ghê
Phía cơn mơ khắc khoải đón anh về
Cho say đắm trọn vòng tay nồng nhiệt,
Bờ môi mềm khao khát nỗi đam mê...
Yêu thương làm câu chữ cứ vu vơ
Hẹn hò nhau hay chỉ gặp tình cờ?
Nguyện trăm năm về xe tơ kết tóc
Buộc đời nhau neo mãi một bến bờ!
Có phải N&G cũng là... cô ngáo không?
Để Người Lẩm Cẩm tưởng như của mình
Phải đâu chuyện dễ- tỏ tình
Nhất là Lẩm Cẩm sợ mình chẳng duyên
Nắng Gió thuộc về thiên nhiên
Lẩm Cẩm tưởng bở chắc phiền lắm thay
Phải chăng , Duyên Phận Phải Chiều ?.....
Dành chút, cho thầy cô nhé !...
Người Thầy
Tác giả
Nguyễn Nhất Huy
Trình bày
Cẩm Ly
Thể loại
Nhạc nhẹ
Album
Nhớ Ơn Thầy Cô !....
Người thầy vần lặng lẽ đi về sớm trưa Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy Để em đến bên bờ ước mơ. Rồi năm tháng sông dài gió mưa. Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa. Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi Chiều trên phố bao người đón đưa. Dòng sông vắng bây giờ gió mưa. Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa. Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi Có hay bao mùa lá rơi. Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng. Sáng soi bước em trong cuộc đời Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi. Vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai. Thầy vẫn đi, buồn vui lặng lẽ Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi Tóc xanh bây giờ đã phai. Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy. Dõi theo bước em trong cuộc đời Dẫu đếm hết sao trời đêm nay. Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi. Nhưng ngàn năm, làm sao. Em đếm hết công ơn người thầy. Dẫu đếm hết sao trời đêm nay Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi. Nhưng ngàn năm, làm sao. Em đếm hết công ơn người thầ
Để cho câu chữ, làm thơ xé lòng
Thôi còn chi nữa mà mong
Anh về bên nớ đục trong ngại gi!
( Tặng cô giáo nhân ngày nhà giáo ''bài tập Thơ lục bát'' ngày ra lớp!
Chẳng qua Gió thoảng Nắng vờn thế thôi
Lẩm Cẩm luôn hướng Mặt Trời
Chỉ thấy Nắng Gió đùa cười với ai
Tỏ tình đâu lúc ban mai
Hoàng hôn buông xuống còn ai tỏ tình?
Cho nên tự động viên mình
Duyên phận chẳng có tỏ tình làm chi
Ngắm hoa những lúc bình minh thôi à
Hướng Dương đã nhận được quà
Mải vui quên mất đã là hoàng hôn
Trăng lên Nắng vội gửi hồn
Vào xác của Gió để hờn dỗi ai
Ta mong nhanh đến ngày mai
Bình minh lại đến tương lai...có phần
ước chi có cả một lần nên duyên
Thổn thức lòng ai cứ đợi chờ
Bao lần đi đến đợi hàng giờ...
Chỉ được thế thôi chuyện vu vơ
Chẳng duyên xin phận một khách Thơ
"Đã yêu, yêu đến tận cùng
Đã thương, thương đến nát lòng vì nhau"
Có phải Minh là người quá yếu mền không nhỉ?
"Gió xao xác đến rối bời ngọn cỏ Vùi vào đêm cho giấc ngủ an lành"
"..Yêu thương làm câu chữ cứ vu vơ Hẹn hò nhau hay chỉ gặp tình cờ? Nguyện trăm năm về xe tơ kết tóc Buộc đời nhau neo mãi một bến bờ! "
( Thích nhất đoạn này )
Ôi N&G và Amateur đấy .!
N& G nói : Con đồng ý ..yyyyyyyyyyyyy đi hen
Tem của Anh yêu đấy nhé