Tìm vui nhặt được muộn phiền
Tìm nơi náo nhiệt lạc miền tịch liêu
Buông đam mê trượt niềm yêu
Bám tay vào với một chiều nợ duyên
Lẳng lơ cợt chốn đào nguyên
Để cho gian dối thề nguyền nhớ nhung
Tơ duyên treo giữa lưng chừng
Đưa tay với lấy ngập ngừng lại buông
Đa đoan như một tấn tuồng
Say mê cái mảnh trăng suông đêm tàn
Còn gì vui với nhân gian
Mà đem đổi lấy hai hàng lệ rơi
Ngồi nghe gió trở bên đời
Già nua ngã giá một thời thanh tân
Cũ xưa nặng nợ phong trần
Hào hoa khất thực ái ân một chiều
Lẳng lơ nguyện trước lời yêu
Chính chuyên nguyện trước bao điều trung trinh
Đa đoan cứ vận vào mình
Luỵ vì nhan sắc sinh tình với nhau
Biết là gì với mai sau?
Đừng xô thế thái mà đau nhân tình!