Ở trọ
20:14 13 thg 2 2009Công khai4 Lượt xem
Tấm thân dầu dãi nhuốm phong sương
Từng trải bao nhiêu nỗi đoạn trường
Ở trọ trần gian nhiều trắc ẩn
Nợ chút ân tình mới vấn vương
Làm thân lữ khách lỡ độ đường
Gối mỏi chân chùn nhớ cố hương
Hỏi nợ ba sinh bao giờ dứt?
Trả - Vay cái nghiệp thật khó lường
Quanh năm bầu bạn với gió sương,
Bão táp, phong ba vẫn can trường;
Giật mình ngồi ngẫm cơn còn mất,
Ngặt đời còn lắm mối tơ vương...
Bao phen đơn độc ngã ba đường,
Chạnh lòng tủi phận khóc cố hương;
Ghế cao chức trọng danh lợi hão,
Lòng dạ nhân gian thật khó lường...