Đừng buồn lục bát lẳng lơ
Đừng trách thơ cứ vu vơ đưa tình
Đừng hờn với ánh bình minh
Vờn đưa nắng gió lả mình vuốt ve
Hoàng hôn ngả bóng đi về
Em là câu chữ đam mê với mình
Trong anh em mãi yên bình
Mặc cho lục bát hoang tình đẩy đưa
Bên anh những sớm cùng trưa
Gặp khi nắng gắt em đưa gió về
Đông còn lạnh buốt tái tê
Em là hơi ấm vỗ về đêm đêm
Ru anh giấc ngủ êm đềm
Xin đừng mộng mị làm em nát lòng
Trọn đời những nhớ cùng mong
Biết rằng câu chữ chẳng đong nổi nào
Xin anh đừng hỏi vì sao
Thơ em trắc trở cứa vào thịt da...
Sang sông thì phải lụy đò
Yêu em thì phải tò tò chạy theo
Đành này anh cứ cù keo
Đùa em giận mãi anh ngèo tình thôi
Nắng gió là nắng gió ơi
Sao ra nông nỗi chia phôi thế này
Thôi thì anh nói nào ngay
Yêu em anh cũng có ngày cưới xin
Đồng ý cho chuyện đôi mình
Nên duyên nên phận chứng minh tình bền
?????? ??????
N &G ơi, sang thanh minh hộ Thương với!!!Mình là chị em trong sáng !!
Cũng tại câu chữ, vần thơ đưa đường
Sao cho trên tỏ, dưới tường
Hết điều nghi hoặc, "chiến trường" khói tan
Sao cho đêm hết, mộng tàn
Ngày mai tươi sáng, đánh tan cơn sầu
Sao cho hết mọi lo âu
Ama, Lẩm Cẩm... qua cầu gió bay
Mong sao tất cả điều hay
Chan hoà bờ-lốc, nắm tay hát mừng!
(Nếu quý vị đã thấy ưng,
Thì xin mạn phép tạm ngưng chủ đề)
Xót xa mình cũng là mình đấy thôi.
Trách chi dạ rối bời bời
Câu thơ bỏ ngõ tình trôi nơi nào
N&G ơi!hôm nay tranh thủ qua thăm tí chút vì bận ấy mà,đừng buồn nhé hẹn hôm nào xong việc đại sự qua nhà chơi xả láng.về trông nhà kẻo người ta chặt tre mất.ha...ha...ha...
Con ngươi lúng liếng cho mình thương nhau!
Đong đưa ru mấy nhịp cầu
Nắng về gọi gió phơi màu áo bay.
Nắng tràn gió lộng chiều nay
Câu thơ lục bát: thiếu hai cặp vần!
Đừng trách thơ cứ vu vơ đưa tình
Đừng hờn với ánh bình minh
Vờn đưa nắng gió lả mình vuốt ve
Hoàng hôn ngả bóng đi về
Em là câu chữ đam mê với mình
Trong anh em mãi yên bình
Mặc cho lục bát hoang tình đẩy đưa
Nắng đã nói hộ lòng Thương@
Ma ta một ngón bay mau cái đầu
Nắng gió không biết nói câu
Anh Ma tha lỗi em mau mau chừa
Lỗi này yêu quá đẩy đưa
Nắng mù gió quáng nên chưa thông tình
Ma đây giận hóa làm thinh
Tung cho một chưởng tướng binh đi đời
Nắng gió cũng sẽ tả tơi
Thân trần như nhọng đi đời gái tơ
Nắng gió ở đó mà mơ
Ma đây đếch có là khờ đâu nghe
Tòng ngòng tỏng ngỏng không che
Tuồn huôn tuồn huột gọi xe bắt giờ
Ka bắt ka đánh khóc la bây giờ
Đánh xong ka tặng bài thơ
Đem về nhớ giữ và chờ mười năm....... quay lại cho kaka đánh tiếp nhé ! !kekeke !
Ngày trông tháng đợi anh chờ thấy đâu
Em mang gieo những u sầu
Người dưng đứng đợi mái đầu lấm sương
Si tình để mãi nhớ thương
Gửi lời cho gió anh mong
Câu thơ ngây dại xiêu lòng người em .
Một ngày nhiều niềm vui nhé chị !
Yêu ai yêu những nét thơ ngọt ngào
Trời mây non nước trăng sao
Đua chen nhảy nhót bước vào hồn thơ
Lạ lùng khi tỉnh, lúc mơ
Duyên mình bỏ chợ ngẩn ngơ với đời
Xin đừng mộng mị làm em nát lòng
Trọn đời những nhớ cùng mong
Biết rằng câu chữ chẳng đong nổi nào..."
Nắng & Gió em ơi, về bên M nào ...
Thơ em trắc trở cứa vào thịt da... (tiếp...)
Chẳng trách thơ cứ vu vơ đưa tình
Chẳng trách ai, chẳng giận mình
Nhưng vẫn phải hỏi sự tình ra sao
Vì đâu thơ cứ thét gào
Vì đâu cứa rát cả vào trong tim
Muốn cho mọi sự lặng im
Tiếc rằng chẳng thể lần tìm cách chi
Hay là tìm cách trốn đi
Để câu lục bát vu vi thửơ nào ?