Có những lời gửi đến ... chỉ mình anh ...
Anh yêu ơi! đừng bảo em khô khan
thanhchuong 23:47 03-11-2008
Chợt một ngày anh bảo em khô khan
Không nói nổi dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng
Em nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Anh nói đúng , buồn thay anh nói đúng
Trời ơi sao trong em lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ
Nhưng lẽ nào anh chẳng nhận ra ư?
Em không nói vậy mà em đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già
Và lẽ nào anh lại chẳng nhận ra
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Em đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời
Hãy gọi cho em khi đêm đã khuya rồi
Khi em đã về với mình rất thật
Khi em thấy tận trong em sâu nhất
Ánh mắt anh nhìn trách móc suy tư
Anh vẫn còn thao thức đấy ư?
Vằng vặc thế mà trăng vẫn khuyết
Em sẽ nói và mong anh sẽ biết
Có những lời gửi đến ... chỉ mình anh ...
Nắng và Gió 21:52 04-11-2008
Em tha thiết đến cạn lời của gióEm bối rối ru tình mình trong cỏVà êm đềm lơi lả trong đêm trăngĐêm dần trôi em lặng giữa bâng khuângĐừng hoài nghi mà làm em lúng túngCũng đừng hỏi bằng những lời rất vụngYêu thương sao nói hết với ngôn từCó lẽ nào em tệ thế này ư?Yêu thầm lặng không tìm lời để nóiCứ khao khát với tình yêu không tuổiMải đam mê nên chẳng biết đã giàCó lẽ nào anh không thể nhận ra?Bao vất vả đã làm em bối rốiChút thời gian dành cho anh cũng vộiBởi lo toan tất tả giống như đờiChỉ dừng lại khi đêm đã khuya rồiEm đối diện với lòng mình rất thậtBao toan tính không còn là duy nhấtĐể yêu anh mê mải không ưu tưAnh vẫn còn hoài nghi em đấy ư?Trăng muôn thuở vẫn khi tròn khi khuyếtBao thiếu hụt của đời mình em biếtĐã tròn đầy trong yêu nhớ và anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét