Bỏ chốn đời thường trốn vào thơMặc bao náo nhiệt để mộng mơChút tình hư ảo người khôn tỏLần tìm nhau giữa vạn đường tơHồn hoang lạc bước chốn sương mờTìm kiếm nhân duyên đến ngẩn ngơĐâu hay lối hẹn người quên lãngBởi hết yêu thương mới hững hờBuồn trông con nước rẽ đôi bờThuyền nan ủ dột đứng chơ vơMột mảnh tình đơn cơn gió xéNửa quên nửa nhớ cứ phất phơ…
HÌ
BỎ ANH THÌ ĐÀNH, CHỨ BỎ THƠ KHÓ LẮM ! PHẢI KHÔNG CHỊ ?
Không biết Minh nghĩ thế có đúng không.
Cám ơn N&G coi Minh là bạn. Minh cám ơn nhiều!
Nửa quên nửa nhớ cứ phất phơ… ------------- hay đấy ạ
Tự mình nhấm nháp câu thơ cuộc đời
Duyên tình là chuyện của Trời
Ông Tơ bà Nguyệt thử Người trần gian
Xem ai mà lắm đa đoan
Để hơn ba chục đã toan về già....
Từ buổi xuân xanh đến bạc phơ
Gỡ mối tơ lòng càng thêm rối
Khôn khôn dại dại mãi thật khờ
Biết rằng con nước chẳng chung dòng
Giận hờn thương nhớ nửa đục trong
Bên nở bên bồi tình em thắm
Cho ai day dứt đến nát lòng
Thuyền nan ủ dột đứng chơ vơ
Một mảnh tình đơn cơn gió xé
Nửa quên nửa nhớ cứ phất phơ…"
Bài thơ rất hay và tâm trạng wá em àh ! Chúc em luôn tràn ngập niềm vui, hạnh phúc !
Cuối tháng giêng này chị nghỉ phép sẽ ra Hà Nội đi chơi xuân, thăm bà con, bạn bè,và về quê lo công việc đại sự em àh !