Đa đoan
Người từ cõi ảo bước ra
Yêu thương không được bởi là hư hao
Tại người lạc giữa ngàn sao
Mà đêm mê hoặc lạc vào cõi mơ...
Xin người đừng nói vu vơ
Chim trời, cá nước chẳng chờ được nhau
Chút tình trao gửi ngày sau
Xin đừng hờn giận mà đau câu từ...
Thôi thì đổ lỗi Tháng Tư
Nụ cười, ánh mắt đến từ chiêm bao
Tại người... tại cả trời cao
Mối lương duyên mới lạc vào hư không
Người ơi! thương phận mà hồng
Biết là hư ảo mà không cầm lòng
Vì chăng đã trót đèo bòng
Bâng khuâng giữa ngã ba dòng mà vương
Nhận của người những yêu thương
Để rồi giữa chốn đời thường đa đoan
Làm sao lo được chu toàn
Sợ đêm dị mộng, giấc tàn còn vương...
Để cho kỷ niệm ngậm ngùi chia phôi
Câu thơ thất lạc mất rồi Đừng buồn Em ạ ..Niềm vui còn nhiều Đô thành nơi chốn phồn hoa Ánh sao Ánh điện quên đêm.. rừng già Xưa kia cũng thế mà thôi.. Thức qua đêm tối sẽ là Bình minh
Nhanh, chậm dù trước hay sau vẫn chờ
Gom tình gửi lại câu thơ
Khổ cho ai cứ tỏ mờ đa đoan !
Đắng cay chua chát, ngọt bùi thế gian
Gặp nhau trong một đêm tàn
Hỏi ra mới biết em sang ngang rồi
Vẫn tơ tưởng, vẫn bồi hồi!
Ngắm hình em tặng thế rồi nhớ thương
Mình em không thể đôi đường
Em rằng: phải giữ bức tường lễ nghi
Dứt lòng anh phải ra đi
Sợ chi núi thẳm, sá gì rừng sâu
Trong lòng anh chỉ nguyện cầu
Nắng Gió hạnh phúc , đừng sầu " Chia phôi "...