Biển yêu
Đứng trước Biển mới thấy mình chát mặn
Con triều dâng trong tiềm thức vỡ oà
Em kỳ vọng suốt thời hai mươi tuổi
Mặn nồng nàn để đến với anh
Để biết sống để biến thành trắc trở
Biết chênh vênh trong những phút yên bình
Em đã yêu anh với với tình yêu của Biển
Suốt mênh mông dữ dội đến quên mình
Em đã hôn anh nụ hôn dài của Sóng
Xe cho đời thêm một kiếp phù du
Ngày như vỡ, như tan vào ký ức
Chiều cô đơn như bóng cuối chân trời
Em trở lại tìm mình trong nhớ cũ
Tìm nụ hôn xưa môi nhạt đến bây giờ
Em đã sống để thấy mình trắc trở
Biển cồn cào khúc hát nhớ lênh loang
Em trở lại để tan cùng với Biển
Tan vào Anh tan đến chẳng còn Em...
Yêu đương da diết chẳng phôi phai!
Chữ tình sao nghe nặng quá
Em đã sống để thấy mình trắc trở
Biển cồn cào khúc hát nhớ lênh loang