Xướng hoạ XEM TRANG ĐIỂM với Võ Sĩ Quý, Công Trí,
Phantran
Phantran
Nắng và Gió
Đăng ngày: 22:15 09-03-2009
Cô nọ làm duyên đứng trước gương,
Chỉnh trang, chải chuốt để ra đường;
Tô mày, kẻ mắt, thoa son phấn,
Bới tóc, cài trâm, xức chút hương;
Đẹp đấy phô ra mà huyễn hoặc,
Xấu kia dấu nhẹm có ai tường?
Ơ hay! mình cũng vô duyên nhỉ,
Sao lại xăm xoi cái thói thường!?
Võ Sĩ Quý 19:03 10-03-2009
Ai cũng tự mình đứng trước gương,Hàng cây còn rọi bóng bên đường?Huống chi khách má hồng da phấn,Thậm hồ trang quốc sắc thiên hương.Soi gương đâu phải làm mê hoặc,Nhìn ảnh quyết mong biết tỏ tường.Soi gương!Tự hỏi là ai nhỉ?Ấy chính là ta!Lẽ rất thường!
Nắng và Gió 22:24 11-03-2009
Ta tìm một nửa ở trong gương,Như bóng hàng cây rọi xuống đường;Ta điểm tô môi hồng má phấn,Cây đơm hoa khoe sắc thơm hương;Bướm ong vì đó mà mê hoặc,Thiên hạ nhìn ra có tỏ tường,Lạ lẫm chưa kìa, ai thế nhỉ?Chao ôi! sao đẹp đến vô thường!
Võ Sĩ Quý 14:06 12-03-2009
Tôi đã nhìn tôi ở trước gương,Tuyết sương nay quá nửa phần đường!Chan chứa bụi đời hòa bụi phấn,Tràn trề ý vị ngát hoa hương.Niên trung tứ thập không nghi hoặc?"Ngũ thập tri thiên"! Tất tỏ tường?Sáu mươi đã đến" Vô Ngôn Luận"!Sinh,Tử,Sắc,Không!"An Lạc Thường".
Nắng và Gió 21:23 12-03-2009
Nói chuyện với người hay với gương,Tôi chưa từng trải những con đường;Làm thân nhi nữ khoe da phấn,Mang phận má đào gửi chút hương;Tam thập mới qua không huyễn hoặc,Niên trung chưa đến dám tinh tường;Cám ơn tiền bối sang đàm luận,Để giác lòng nhân, an lạc thường!
Võ Sĩ Quý 22:54 12-03-2009
Hay lắm ! Mỗi người mỗi tấm gương!Nhìn sau,nhìn trước khỏi lầm đường!Mang tiếng mày râu thua má phấn,Chịu lời hữu sắc lại vô hương!Tài năng,thành thật không mê hoặc,Nhan sắc,tin yêu phải tỏ tường!Văn chương có thể soi không nhỉ?Câu chữ căn ke tưởng chuyện thường?
Công Trí 14:54 11-03-2009
Một mảnh tâm tình sáng như gương,
Xin được dìu nhau trọn nẻo đường;
Chẳng dám xăm xoi chút son phấn,
Những mong trọn vẹn tý sắc hương;
Không đua danh lợi cho huyễn hoặc,
Chỉ gìn nhân nghĩa vẹn tinh tường;
Lưng gánh phong trần đầy vơi nhỉ,
Luống nặng ái ân bởi thói thường !?
Một mình một bóng ẩn vào gương,
Nắng và Gió 23:12 11-03-2009
Lại ngóng chờ ai mấy dặm đường;Thương nẻo ân tình phai má phấn,Tiếc miền mong nhớ nhạt mùi hương;Trần gian cạm bẫy nhiều mê hoặc,Thiên hạ thâm sâu há tỏ tường;Nhân nghĩa đầy vơi sao gánh nhỉ,Ngóng chờ chi mãi chốn vô thường!?
Võ Sĩ Quý 14:42 12-03-2009
Bài Họa này hay lắm!
Xin Họa một lần nữa nhé?Một bóng, một người với một gương,Cô đơn,lẻ bóng suốt con đường...Ngóng vọng,mong chờ người má phấn,Ước ao , gặp gỡ khách tha hương.Tâm đầu xóa sạch điều nghi hoặc,Ý hợp khắc ghi lẽ tỏ tường.Cùng nhau soi bóng đời ngộ nhỉ?Hai chiếc thành đôi ấy lẽ thường!
Nắng và Gió 23:54 12-03-2009Mảnh tình soi có tỏ vào gương,Lưu luyến đầy vơi bước dặm đường;Thương nhớ gửi theo người vạn nẻo,Mong chờ còn dõi khách tha hương;Xa xôi cách mặt mà nghi hoặc,Gần gũi bên nhau sẽ tỏ tường;Muôn dặm đường xa tìm hội ngộ,Cho tròn nhân nghĩa của đời thường!
Bà già đứng hỏi : “ Hỡi này gương
Phantran 17:08 12-03-2009
Ta đẹp cài trâm dạo khắp đườngMột thuở nổi danh trang quốc sắcNhiều năm vắng bóng dáng thiên hươngCó ai đó đạt luôn ghen ghétKhông kẻ nào qua liệu tỏ tường !”Ha hả cười to thần chế ngạo:"Bền lâu có Nắng Gió thông thường !!!"
Phantran! Tiền bối chớ soi gương
Thiên hạ nhìn vô chẳng xuống đườngTrông mặt phởn phơ cười tí toétNghe danh đình đám khóc thiên hươngHôm nay ráng chịu ấp trăm trứngMai mốt siêng năng ắt sẽ tườngNắng Gió có có chi mà chế nhạoHay chăng chỉ nói chuyện thông thường!