Biết bao lần trong câu thơ em
Có câu chuyện của người đàn ông và người đàn bà lạ...
Anh thảng thốt không gặp mình trong đó
Mà Em...?
Thơ em viết cho con Sóng cồn cào giữa những ngày Biển động
Cho những chông chênh, trắc trở như Đời
Cho ngọn gió dịu dàng hè mà sắt se ngày lạnh
Cho những chuyện qua rồi
Cho năm tháng không tên...
Và câu chữ là thở dài của Gió
Là cuối ngày bất chợt Nắng gắt gao
Là con Sóng cứ trào lên triền đá
Xe chút mặn mòi theo con nước trôi xa...
Thơ em viết cho Đời, cho Dự cảm
Anh nguyên lành Anh ở phía Bình yên
Thơ cứ vỡ, cứ tan, cứ muôn vàn trắc trở...
Em vẫn yên bình trong Yêu, Nhớ và Anh!
..............................................................
Em vẫn yên bình trong Yêu, Nhớ và Anh!
..............................................................
Thơ anh viết tặng mình em thôi đấy,
Anh biết ngày mai, con đường ấy dù xa.
Thơ anh viết không là Hoa là Trái,
Là những cành khô, nhen lửa đợi Đông về...
lmd. mến tặng Nắng và Gió ít vần góp vui cùng các huynh kia nhé
Như anh vẫn tan nhoà...trắc trở trong em
Em bối rối như thuở tình đầu vụng dại
Thật dịu dàng, êm dịu đến bên tôi
hãy nghé thăm blog của mình nhé, hãy tham gia các phong trào chung tay vì cộng đồng
chúc bạn vui vẻ
Anh nguyên lành Anh ở phía Bình yên
Thơ cứ vỡ, cứ tan, cứ muôn vàn trắc trở...
Em vẫn yên bình trong Yêu, Nhớ và Anh! Thơ hay quá
Những câu chuyện của người đàn ông và người đàn bà lạ...
Anh thảng thốt không thấy mình trong đó
Mà Anh...?