Người đi rồi... nỗi nhớ cứa vào Đêm
Khóc đi em! Đừng giấu mùa Thu nữa
Yêu tha thiết chẳng dễ gì nguôi được
Nước mắt rơi đắng đót giữa bàn tay
Người đi rồi... thương nhớ cứ chơi vơi
Em se sắt ở hai đầu con gió
Níu hơi ấm đã làm nồng nhịp thở
Bởi yêu thương không đủ sưởi ấm mình
Người đi rồi... ngày tháng cũng xanh xao
Em úp mặt vào mùa Thu thổn thức
Giọt nước mắt đâu dễ gì khô được
Về thôi em! Cho buồn nhớ tan mờ...
Có thể nào quên được những đam mê
Quên tiếng sóng cứ đêm về dào dạt
Em lặng đứng giữa biển đời khô khát
Chờ đến mình được hoá kiếp phù sinh...!
Gần cuối năm 2008 rồi, socrung làm một cuộc khảo sát thống kê nhỏ về tâm lý.
“ Chúng ta làm gì khi buồn ? “
Mong mọi người chia sẽ cách giải tỏa khi vướng “ nỗi buồn “.Biết đâu rằng chúng ta sẽ bắt gặp đâu đó những người bạn – những người có cùng cách giải tỏa “ buồn “ như chúng ta, cũng là một cách nhìn lại chính mình khi đã đi qua cái buồn nhất ấy.
(socrung sẽ mời khoảng 500 blogger tham gia chia sẻ )
Sẽ chia sẽ tại : http://vn.myblog.yahoo.com/noichonyenbinh-socrung/article?mid=514
Trong thời gian : chia sẻ tâm sự bất đầu từ ngày 06/10/2008 đến 20/10/2008.
(Sau ngày 20/10/2008 sẽ có những thú vị bất ngờ vậy !)
Lưu ý : Mỗi người chỉ chọn và đưa ra 1 cách duy nhất trong những cách giải tỏa nổi buồn của mình để chi sẽ cùng socrung và mọi người.
Bỏ bờ vui mãi phía khơi xa.
Con Sóng nhớ chẳng về bờ được,
Lang thang lạc lối đến ngàn năm!
Giữa trùng dương, sóng gió quyện vờn,
Chung Hát bản tình ca đôi lứa
Bình minh, lên rồi hoàng hôn xuống
Biển dịu êm, gió bỏ đi rồi
Sóng thảng thốt như choàng thức giấc
Cồn cào con sóng nhớ bờ xa...
......................................................................
Chiều thu một thoáng ngẩn ngơ ...
Em về thực, vẫn còn ngờ chiêm bao
Đời như một khúc đồng dao ...
Buồn vui chẳng trắng tay nào !... Hỡi em ...
Để lại em cùng ngày tháng xanh xao
Đêm úp mặt vào Thu dài nức nở
Khóc đi em cho sầu thêm nỗi nhớ
Se sắt lòng, lẻ bóng một mình đêm....
Múa bút, tung gươm suốt cả ngày
Trên hiểu thiên văn, hô hoán vũ
Dưới tường địa lý, phục lắm thay!
Kiến thức Đông - Tây đều đủ cả,
Kinh nghiệm Bắc - Nam cũng khá đầy
Chỉ tiếc coi thường, khinh đối thủ
Khéo mà dao sắc lại đứt tay!
Đem đi bắt nạt một vài nữ nhi
Cuộc đời là những cuộc thi
Phân tài cao thấp khó chi đâu nào?
Nếu mà phân định thấp cao
Ắt là có kẻ chiến bào phơi thây!!!
Một nửa hồn kia hóa dại khờ...".
Mọi thứ rồi sẽ qua nhanh như cơn gió thoảng qua trong đời...
Liễu yếu đào tơ mà ai nỡ
Em có còn không dải yếm đào?
''......................................................
Quên tiếng sóng cứ đêm về dào dạt
Em lặng đứng giữa biển đời khô khát
Chờ đến m..