Em là Nắng của Hè đến sớm
Cháy lòng tôi em có biết không?
Tôi mải miết lần tìm trong ký ức
Kỷ niệm nào gọi mãi chẳng thành tên
Câu thơ cũ hoá nỗi buồn xa vắng
Mà em thì hoá kẻ vô tâm
Tôi lật ngược một bài thơ viết dở
Gặp nụ cười vô tình em bỏ quên
Tôi ngơ ngác gom nỗi niềm cất giữ
Ngày lại ngày thao thức với bùa mê...
Em là Nắng của Hè đến sớm
Đốt tôi thành năm tháng của tương tư...
Giữa đêm trời rắc cơn mưa Ta nằm đếm giọt ... mãi chưa sáng trời Tiếng mưa khi nhặt, khi rời Ru ta nửa giấc bên trời Hồ Tây.
Xa xưa đã mấy vạn ngày Hà Nội ơi, lại đêm nay mưa buồn Trả ta về tuổi dại - khôn Vụng về với cả tơ non đầu đời
Ta nằm nhặt tiếng sấu rơi Nỗi mình thấm thấu một thời đi qua Chim kêu trời sắp sáng chưa Nôn nao lòng lại nhớ mưa Sài Gòn ...
Mà sao về, đã đúng ngồi không yên.
Lạy trời cầu được , ước nên
Vườn Cau ươm lại, bắc giàn Trầu leo
Chờ Hoa Cau trắng đầu thềm,
Trầu xanh đỏ ngọn, mấy Liền xin thưa!
..........................................................
Có gì mọi người liên lạc với Rose qua số điện thoại này nha. 01227 424 068 / 0937 662 991 (ai đi cho Rose hay liền nha để Rose còn ghi vào danh sách và đặt chỗ)
Cafê Du Miên Số 48/9A Hồ Biểu Chánh, phường 11, Quận Phú Nhuận. Tp Hồ Chí Minh xem thêm thông tin trên blog Blood Rose để biết thêm chi tiết
Mờ mờ nhân ảnh là em ... Người dưng chẳng phải, người quen tình cờ . Xa xanh em tận cõi mơ Chẳng tiên mà lại mê thơ phàm trần ....
Ảo huyền qua giải phù vân Gặp nhau một thoáng ... tri âm nào ngờ ... Thật mà như thể hư vô ... Nên thơ cũng hóa phù du vẽ vời.
(Cái quay búng sẵn trên trời Mờ mờ nhân ảnh ... ) em người lạc tiên ...
Trời rây một chút mưa ngâu ... Đừng đưa tay vội che đầu nghe em . Mưa màu thiếc, nắng màu kem Nắng lên rồi lại mưa liền đấy thôi ....
Mưa thu rủ rỉ từng đôi Công viên chật hết chỗ ngồi ... mình đi Người ta trốn gốc cây si ... Anh không trú nổi, cũng vì chiều em
Cơn mưa có đỏng đảnh thêm ... Chắc gì gội sạch nỗi niềm đam mê Giọt thu trả tuổi anh về Trong bàn tay nhỏ, em xòe thay ô ...
Để chiều về bật khóc với ngày qua"? Hai câu thơ rất hay!
Thì anh la biển rộng
Nếu em là gió lộng
Thì anh là mây bay
Xuôi ngược khắp nơi nơi
Cho thuyền ta cập bến....
''
Em là Nắng của Hè đến sớm
Đốt tôi thành năm tháng của tương tư...''
Tôi khắc sâu vào Tim của Đá,
Bằng thứ chữ của Thời gian
Hai câu Thơ bằng lửa của Trái tim mình,
Tương Tư tôi về em là có thật!
LMD. Thân tặng.
Cuối chiều ngày hết rồi em Khép căn phòng lại, đi tìm nàng thơ Tặng mình một thoáng vu vơ Tặng em chắc cũng hững hờ phôi phai Thôi thì gửi tặng gió mây Cho mìng còn một chút say với chiều ...