Cho một niềm yêu
Ta ngồithả NHỚlên trờiKhép miền yêu lạibên đời mơ hoangMiên manđoản khúcmùa sangBờ môi nghèn nghẹnPhũ phàng niềm đauSẽ sàng dợm bướcQua nhauRun runsợi tócnhuốm màu dối gianNày thì...kiêu hãnh nghèo nànĐan tay ta vớtgiọt đàn vô ưuCũ càng chưaMột niềm yêu?Mà rưng rưngsuốt mấy chiều tương tưRao đờinửa thực nửa hưCắn môi...thầm một câu từ tạ nhau
Bặm môi khỏi bật tiếng : YÊU
Cần chi cứ phải nói nhiều với nhau ?!
sao anh lần lựa nửa thôi không về
đặt hôn lên má gồ ghề
mà sao lò gạch nẽo về xa xôi
chiều xuôi lá đổ đưa nôi
lá hành đưa lối không côi chử tình
xấu ai riêng đẹp với mình
tiết trinh con gái trọng kinh vẽ vời
say cho rách cả cuộc đời
mảnh tình vai sẹo một lời trao em
khuấy đời
tựa cái hủ hèm
rượu kia có cặn -tranh đời giở xem
máu tươi rạch mặt- đếch thèm
anh về lò gạch có em bên mình
từ nay say chỉ vì tình
thuyền yêu chỉ chở một mình em thôi
chè suôn rượu nhạt giao bôi
chén sành chung cạn kề môi đá vàng
biển nhớ
mênh mông
Mây xám vây phủ
mưa không chịu ngừng
Hai hôm nay ông trời khóc suốt, buồn tê tái. Sang đây mới biết là do N&G "thả NHỚ lên trời", khóc tiễn " cho một niềm yêu".