Cỏ cây nghiêng ngả vì đâu
Miền yêu hoang hoải một màu sương giăng
Nồng nàn, ẩm ướt, kiêu căng
Bờ môi thách thức vầng trăng si tình
Dìm nhau giữa nẻo phù sinh
Bản năng hoang dại cựa mình đau mê
Đáy thương thắt chặt lối về
Dốc cho cùng kiệt đam mê kiếp này
Hỗn mang ngọn gió cứ lay
Trần gian muôn kiếp cuồng say vẫn tình