Đưa tay khẽ chạm vào môi
Giật mình khi vẫn bồi hồi nhớ anh
Lời yêu khúc xạ tròng trành
Để cho ảo ảnh năm canh hoang đàng
Bổ đôi niệm khúc tình tang
Đau thắt nốt nhạc xuống hàng lẻ loi
Canh khuya rót cái nửa vời
Mảnh trăng hao khuyết cuối trời cong vênh
Em vờ như chẳng chông chênh
Giấu đi nỗi nhớ... Hớ hênh nỗi buồn
Mua vui một phút buông tuồng
Rủ rê tình ái bỏ nguồn đi hoang
Chờ em rao bán dịu dàng
Đủ mua một chút ngang tàng. Sẽ quên!
Anh mua bằng chút ngang tàng khó quên
Mảnh Trăng này lãng mạn và mãnh kiệt quá. quên đâu dễ.
Anh xin mua cái ngang tàng khó quên
QUÊN MÀ KHÔNG QUÊN VẦNGTRĂNG KHUYẾT NÀY CŨNG MÃNH LIỆT ĐÓ CHỨ.
nhửng ngày giấu mặt , cong vênh thơ đài
Tình yêu vẫn thế vẹn nguyên đến giờ
Cũng như biển mãi có bờ
Sóng thì có lúc hững hờ đấy thô
Học trò họa với sư phụ mấy lời cho vui nhé. Chúc N&G luôn hạnh phúc và may mắn!