Trang

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2009

Anh!



Anh!
20:30 14 thg 5 2009Công khai4 Lượt xem13
 

Nắng đã phai rồi anh biết không?
Chiều nay bỏ lại mộng tang bồng
Bỏ miền mong nhớ vào hoang vắng
Khoác áo đi về giữa phố đông...

Sợ đến một ngày thôi gặp anh
Vẫy tay tiễn biệt dạ không đành
Mảnh tình rách nát buồn tê tái
Khâu vá cho ra giấc mộng lành

Muốn gửi theo anh một vòng tay
Vĩnh viễn chia xa những tháng ngày
Trả vay câu chữ còn dang dở
Nức nở hồn thơ những đoạ đày...


  •  Bình luận riêng
    •  Bình luận riêng
      •  Bình luận riêng
        • Cựu Chiến Binh
          Muốn gửi theo anh một vòng tay
          Vĩnh viễn chia xa những tháng ngày
          Trả vay câu chữ còn dang dở
          Nức nở hồn thơ những đoạ đày...
          ---------
          sướng thay cho người được tặng thơ
          tại nơi biên viễn đầy nắng gió..
          đọc những vần thơ thật ấm lòng
          chiều buông lại nhớ người xa ấy..
          sẽ tặng vần thơ này cho những ai ??
           
          •  Bình luận riêng
            •  Bình luận riêng
              •  Bình luận riêng
                •  Bình luận riêng
                  • VTA - NLC
                    Bài thơ thật xúc tích !
                    • Nắng và Gió
                      Nắng và Gió sẽ không cố làm điều mình không muốn.
                  • Thư_Sinh277
                      Nắng đẹp , mây trắng khiến tơ vương
                      Câu chữ tình thơ chốn thiên đường
                      Chiều phai, Nắng nhạt ngày tiễn biệt
                      Mây Nắng xa rồi ôm nhớ thương
                    • Nắng và Gió
                      Một thoáng trời mây cũng vấn vương
                      Luyến lưu con chữ chốn hoang đường
                      Người muôn dặm khách buồn ly biệt
                      Hội ngộ trong vòng tay nhớ thương...?
                  •  Bình luận riêng
                    •  Bình luận riêng
                      • Công Trí
                        Có biết hay là chẳng biết đâu,
                        Nhớ quên chỉ sợ rơi giọt châu; 
                        Thôi đành để chút gì lưu luyến, 
                        Kẻ lại chạm vào lụy bóng câu!
                        • Nắng và Gió
                          Biết rồi con chữ vẫn chạy rông,
                          Đa đoan là bởi phận má hồng;
                          Từ thuở cha sinh nhiều hệ luỵ,
                          Cái tình, cái nghĩa có như không!




                      Không có nhận xét nào:

                      Đăng nhận xét