Tôi là một kẻ đa tình
Ở đâu cũng muốn thấy mình được yêu
Gia tài ngỡ có rất nhiều
Xoè tay tôi đếm... toàn điều hư hao
Giữa chốn đất thấp, trời cao
Mình tôi lơ lửng lạc vào hư vô
Cồn cào nỗi nhớ cứ xô
Thành cơn hồng thuỷ cuộn vô đáy lòng
Thế rồi khắc khoải chờ mong
Thế rồi tôi vẽ người trong thơ mình
Trớ trêu cho kẻ đa tình
Mải mê theo đuổi bóng hình xa xôi
Thế rồi tôi thấy mình rơi
Mệt nhoài nỗi nhớ về nơi không người...
Mình anh dạo bước, hồn vương vấn sầu
Gặp em biết đến bao lâu?
Người đây, cảnh đấy nhẩm câu "chung tình"
Ở đâu cũng muốn thấy mình được yêu
Gia tài ngỡ có rất nhiều
Xoè tay tôi đếm... toàn điều hư hao
Giữa chốn đất thấp, trời cao
Mình tôi lơ lửng lạc vào hư vô
Cồn cào nỗi nhớ cứ xô
Thành cơn hồng thuỷ cuộn vô đáy lòng
Thế rồi khắc khoải chờ mong
Thế rồi tôi vẽ người trong thơ mình ------------- Ta nghe mà thấy bồi hồi Trong lòng em ấy có một tý bóng Mình hay chăng??