Đa đoan
Người từ cõi ảo bước ra
Yêu thương không được bởi là hư hao
Tại người lạc giữa ngàn sao
Mà đêm mê hoặc lạc vào cõi mơ...
Xin người đừng nói vu vơ
Chim trời, cá nước chẳng chờ được nhau
Chút tình trao gửi ngày sau
Xin đừng hờn giận mà đau câu từ...
Thôi thì đổ lỗi Tháng Tư
Nụ cười, ánh mắt đến từ chiêm bao
Tại người... tại cả trời cao
Mối lương duyên mới lạc vào hư không
Người ơi! thương phận mà hồng
Biết là hư ảo mà không cầm lòng
Vì chăng đã trót đèo bòng
Bâng khuâng giữa ngã ba dòng mà vương
Nhận của người những yêu thương
Để rồi giữa chốn đời thường đa đoan
Làm sao lo được chu toàn
Sợ đêm dị mộng, giấc tàn còn vương...
Phải đâu vì thế không ngoan với đời
Tự do bay khắp chân trời
Truyền năng lượng nắng cho người yêu thương
Sợ chi đêm mộng tơ vương
Đối mặt để nói tỏ tường mới e
Trách đời sao lỡ khắt khe
Sao không cho phép được nghe tiếng lòng
Tháng Tư trời thật sáng trong
Còn ai bên nớ nhớ mong bên này
ước chi ta uống thật say
Để ta quên hết những ngày bên nhau
Vẹn toàn hai phía, trước sau
Câu thơ thay một quả cau tỏ bầy