TỪ BIỆT
22:30 8 thg 1 2009Công khai7 Lượt xem
Khi xa anh em không làm thơ nữa
Mặc sông buồn dòng chảy hoá đơn côi
Bờ lau sậy đứng ngồi tơ tóc rối
Đò cắm sào ngơ ngẩn dõi chân mây
Phố đứng lặng ôm hàng cây khóc đấy
Con đường dài không dỗ được mà đau
Giá mùa cứ mở một miền nương náu
Chắc muộn phiền có chỗ để trú thân
Nông nổi ơi! đừng bao giờ hối hận
Đã từng gom hết cả nắng, gió, mưa,
Gom yêu nhớ đến ngập tràn chan chứa
Để gọi anh trong thảng thốt đông về
Câu thơ ơi! đừng dỗi hờn như thế
Em mệt mỏi rồi con chữ sẽ chênh vênh
Cặp vần ấy ghép hoài rồi vẫn lệch
Thôi mai này em sẽ chẳng làm thơ.
Em mệt mỏi rồi con chữ sẽ chênh vênh
Cặp vần ấy ghép hoài rồi vẫn lệch
Thôi mai này em sẽ chẳng làm thơ.
............................
Câu thơ mắc nợ duyên tình
Thở than khắc khoải riêng mình lời thơ
Khóc oà trang viết ngẩn ngơ
Người thơ sao nỡ bỏ thơ giữa dòng
Đừng vì giận mà nói khờ thế nhé
Trưởng thành rồi em đâu còn thơ bé !
Em cứ yêu, đời lại hé nụ cười
Thơ sẽ biết đền cho người chờ đợi....
sao phải làm mệt mõi trái tim yêu
chỉ khi ta không muốn nói mọi điều
là khi ấy hồn thơ không còn nửa
Đã từng gom hết cả nắng, gió, mưa,
Gom yêu nhớ đến ngập tràn chan chứa
Để gọi anh trong thảng thốt đông về
Mình rất thích khổ thơ này . Chúc bạn ngày mới vui vẻ!
Câu chữ đợi chờ, không em hóa lênh đênh.
Từ lau sậy ngổn ngang, tơ tóc rối...
Gió lại về ươm đẹp những vần thơ!
Cứ mở ra thơ đã tràn đầy
Éo le thay phận mỏng tình này
Anh vẫn mong có ngày này kiếp khác
Em mệt mỏi rồi con chữ sẽ chênh vênh
Cặp vần ấy ghép hoài rồi vẫn lệch). Tuy nhiên tớ thấy vẫn còn thiếu một chút gì đấy làm bài thơ chưa thực sự logic. Mối liên kết ở mỗi khổ thơ chưa chặt đây bạn ạ