Sinh kiếp hồng nhan lắm đoạn trườngBọt bèo thân phận luống phong sươngVọng tiếng thở dài trong cô tịchSoi gương tự vấn há tỏ tường?Cái thuở tình nhân biết đợi chờVô tình quên lãng chốn tiêu sơDuyên nằm sõng sượt miền cỏ ướtLạc giữa trần gian một giấc mơ...Dốc chén buồn vui với cao dàyCạn cùng đơn độc vẫn chẳng sayQuên - Nhớ giằng co mà thoả hiệpMộng rã điêu tàn chốn chân mây...
Khen kẻ hồng nhan lắm sở trường,
Ở đời người ta thường nói " Hồng nhan bạc phận" ; Càng khôn ngoan lắm càng oan trái nhiều" ; Chữ tài đi với chữ tai một vần" . Vậy mà lại " ghen vì sắc ghét vì tài" thế mới khổ chứ. Ôi cuộc sống!
nhan kia dãi nắng mới mau tàn
trầm hương đốt vội cầu gia đạo
em phải cạo đầu để bán nhang
Sao...NPN hổng phải "hồng nhan" mà cũng "Bạc phận" ? ...hix..hix....không đúng rồi chị N&G ơi!
Thân chúc chị luôn vui khỏe và thật nhiều thơ hay nữa chị nhé!
văn của Hồng Nhật được Hội đồng đánh giá xuất sắc với số điểm là 9,8 và có thể mở rộng nghiên
cứu nâng đề tài lên cấp cao hơn.
Cảm ơn lời chúc tốt đẹp của b ác trước
khi Hồng Nhật bảo vệ luận văn.
HỒNG NHAN MỘT KIẾP MÁ ĐÀO CHỚM PHAI
DUYÊN CHI CHO LẮM HỠI AI
DUYÊN TÀN CÒN ẤM NHỮNG NGÀY PHÔI PHA...?
DUYÊN CHO LẮM TẮM CŨNG "CUỔNG TRỜI" ^_^
Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng
hồng nhan tự trách kiếp trời đày
thuyền , phu vẩn vậy dù năm tháng
có biết chợ đời đã đổi thay