Phố đã Đêm...
Gió thao thiết gọi tình nhân ngoài ngõ
Sương lạnh rồi...
Giấu trăn trở vào tim
Có ẩn khuất gì không mà sao anh vô tâm
Người yêu nhau một vòng tay không chặt
Mắt ơ hờ...
Có trắc trở gì không?
và Anh có là Anh?
Đốt điếu thuốc chẳng đặt lên môi mà cũng tàn cùng tận
Nói yêu em mà chẳng nhìn em
Có trắc trở gì đâu...
Em vẫn là Em!
Dệt yêu nhớ thành bóng hình để chìm vào giấc ngủ
Mộng bình yên...
Se lại nỗi đau ngày...
Đứng lại.
Nhìn theo.
Nắng và Gió.
Rồi Nắng có tàn phai?
Rồi Gió có theo mây?
Còn mình anh đứng lại.
Gom tháng năm...
Se lại nỗi đau ngày...
( Thơ thật hay, mình xin phụ họa mấy vần nha!)