- B ởi đâu thơ muội thở dài,U uẩn bao nỗi trần ai nặng lòng;Ô i thôi! bỡi sự nhớ mong,N hững gì đã trót đèo bòng mà ra.
- Tuyệt vời. Bạn làm mình nhớ Hồ Dzếnh và Nguyễn Bính quá: Câu thơ thất thểu... buồn ngơ ngác. Buồn!
- Bình luận riêng
- bài thơ hay hẹn lúc khác tập làm nối vào đấy..khó quá nên chưa nghĩ được chúc em vui
- Sao nhiều người buồn quá? Chia sẻ với tâm sự của bạn. Câu thơ thất thểu... buồn ngơ ngác. Buồn!
- (Empty)
Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010
Buồn!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)