Từ ngày em chẳng làm thơBuồn vui không biết gửi nhờ vào đâuChật lòng bởi nỗi đau sâuChật miền ký ức bởi câu thơ buồnKhông gian chật,Gió quay cuồng...Em về đâyKhép cửa buồngNắng rơi...Loay hoay mãi giữa mây trờiNỗi niềm nặng gánh...rã rời...đu đưa...Nép vào đâu cũng dư thừaEm điêu đứng thếAnh vừa lòng chưa?
Buồn vui không biết gửi nhờ vào đâu
Chật lòng bởi nỗi đau sâu
Chật miền ký ức bởi câu thơ buồn
Không gian chật,
Gió quay cuồng...
Em về đây
Khép cửa buồng
Nắng rơi...
Loay hoay mãi giữa mây trời
Nỗi niềm nặng gánh...
rã rời...
đu đưa...
Nép vào đâu cũng dư thừa
Em điêu đứng thế
Anh vừa lòng chưa?
Tặng lại em bài thơ nho nhỏ
Bao năm cách biệt phương trời
Mỏi mệt giữa dòng đời ngược xuôi
Gắng nặng theo mãi cuộc đời
Hồng trần đâu thể tách rời thương yêu
Đọc câu thơ em tỏ tường
Lòng anh đau quặn nỗi niềm thương em
(anh Cto đây).
vì thương nên mới làm vừa lòng nhau
thương cho năm tháng phải nhàu
làm cho con tạo phải trao tay người
YÊU NHAU MÃI ĐẾN NGHÌN XƯA CÒN "HÀNH"...
Em điêu đứng thế
Anh vừa lòng chưa?"
Hay ! Bài thơ hay wá! Em gái làm thơ T hơi bị hay đấy nha! hihi Chúc em buổi tối bình yên, ấm áp, ngủ ngon em nhé!
Khép cửa buồng
Nắng rơi... Mặc nắng Không Anh Em thấy Buồn
khôn nguôi
giử vào đá
Đá nòn lời thương nhớ
Có nỗi lòng nào
Biển mênh mang cồn cào sóng vỗ
Nơi cuối trời
Hoàng hôn lặng tả tơi
Hoài mong manh
Giấc mộng rã rời
Khao khát tím
Tan nát lòng nỗi nhớ.
Em điêu đứng thế anh vừa lòng chưa?
.....................................................
Giận nên đang Nắng lại mưa
Đến khi trời tạnh thì không dư thừa
Yêu nhau lệch mấy cũng vừa
Anh muốn như vậy xin thưa với Nàng
( Nói hộ anh nào đó, không biết có đúng ý k? )