Lang thang mộng mị lạc vào thơ
Một chút hư hao biết đợi chờVu vơ hờn giận tình nhân thếNgôn từ day dứt mấy đường tơ...Người đến người đi với hẹn hòTặng nhau tình nghĩa chẳng đong đoChim trời cá nước còn vương vấnChờ nhau mấy nẻo mỏi cánh cò...Một mảnh tình riêng để gió lùaBởi còn rao bán đặng còn muaVì đâu tâm sự nhiều trắc ẩnThương nhớ dây dưa cũng bởi mùa...Tôi buộc buồn vui với nắng trờiGửi vào trong gió những chơi vơiMặc bao con chữ hoài rong ruổiGom chút tâm tư gửi gắm đời...
Mong bền tình nghĩa chẳng biệt ly
Tình thơ chắp cánh theo chiều gió
Nắng đợi chờ người trên lối đi! Giao hữu trên Blog gặp nhau đây Xướng hoạ - thi ca học điều hay Lục bát mượt mà tâm trí sáng Đường luật sắc sâu nghĩa tình đầy
Gió đùa vui hoa lá kẻo chiều sang!
Ngoài dậu bụt vài con bướm nhỏ
Chập chờn bay, hoa đỏ rung rinh!
Đã thương - thương đến nát lòng vì nhau .
Trót lầm thơ cạn phía sau ,
Xin đừng để lại những câu thơ buồn . "
Lang thang cõi tạm gặp khách thơ Bởi chút luyến lưu luống đợi chờ Ngoài đau mộng mị tình nhân thế Trong tiếc ưu hoài mấy đường tơ
Người mãi tìm quên chốn hẹn hò Mảnh tình cay đắng vẫn đong đo Bóng chim tăm cá hồn vương vấn Nhấp ngụm tương tư đợi cánh cò
Một mảnh thu ba mặc gió lùa Chút dạ ưu hoài ngại bán mua Canh tàn trở lạnh nhiều trắc ẩn Chợt nhớ người đi lúc đổi mùa
Kẻ đi ngang dọc bốn phương trời Chút tình luyến nhớ nhẹ chơi vơi Gió núi mây ngàn chân rong ruổi Chạnh xót giai nhân đợi nửa đời !
Dù hay dù dở biết ai người
Thôi thì cứ đong lòng chân thật
Đem về ghép với một cuộc chơi.
Lòng cong, lòng thẳng biết đâu lường,
Bảo dở nhưng mà liệu dở không
Bảo ngay cũng khó vì đâu dở?
Dở dở cong cong khó chuyện lường
Thôi thì chắt lọc tùy tâm kẻ
Mỗi người mỗi kiểu mới dạng đa
Miễn đem tình thật sang nhà Nắng
Gió đến người ta cũng tấm thành......
Sao chỉ về đây nửa trăng thôi
Thỏ Ngọc ngày xưa lỡ vỡ rồi
Chân mây, cuối biển buồn đứt ruột
Đâu ngờ con tạo nỡ chia phôi.
Bỏ câu lục bát ngân nga giữa trời...
Em giờ buồn ngắm mưa rơi
Anh giờ bè bạn vui chơi qua mùa!
TÌNH CON CHỮ ĐẮP ĐƯỜNG CHO TRI KỶ
TÌNH TRI ÂM LÀ ĐƯỜNG TA GẶP ĐƯỢC NHAU
TRÊN MẠNG ẢO TÌM CÁCH NÀO GẶP THẬT ?
TÌNH CON CHỮ ĐẮP ĐƯỜNG CHO TRI KỶ
TÌNH TRI ÂM LÀ ĐƯỜNG TA GẶP ĐƯỢC NHAU
TRÊN MẠNG ẢO TÌM CÁCH NÀO GẶP THẬT ?
Thẩn thơ như vậy lạc miền hư vô
Để ai nghi hoặc anh, cô ?
Để ai đó khổ phát rồ phát điên !!!!
Không sang mà đọc lại vờ nhận sai
Đã nói rõ vậy cứ giả nai
Làm cho ai đó mong hoài nhận ra
Nắng Gió vẫn còn nhớ đến ta
Khoan- có cần không mang đến nhà ?
Chỉ cần đủ nước pha trà ...mà thôi
Im lặng không nói sợ khơi mạch lòng
N&G vui vẻ, k bị con chữ hù dọa hay kéo lê trong nỗi buồn là đc.
GIÓ TRỜI VÔ ĐỊNH BIẾT ĐÂU MÀ LƯỜNG
CON CHỮ CHẮP NỐI NGHÌN TRÙNG
TÂM TƯ NHỜ THẾ GỬI TÌM TRI ÂM ...!
Chiều cũng qua rồi vạt nắng trưa
Gió ơi xin hãy lay nhè nhẹ
Thương mấy tàu cau, rụng cuối hè!
he he...
Hết hay sang dở, dạ rối bời
Lặng lặng mà nghe Công Trí bảo
Chơi theo kiểu ấy chẳng nên chơi!
Lời qua tiếng lại cũng hư hao.
Bắc Nam cách mặt người khôn tỏ,
Trai gái ẩn danh biết thế nào?!
Những mong trọn vẹn tình nhân ái,
Nguyện cầu bền chặt nghĩa thâm giao!
Vương vào thế sự tuồng khó xử,
Sa đà câu chữ phải làm sao?
Gửi vào trong gió những chơi vơi
Mặc bao con chữ hoài rong ruổi
Gom chút tâm tư gửi gắm đời... Vẫy vùng một thuở đã qua rồi Nhập cuộc với đời lái thử chơi Căng mắt dõi nhìn xuyên bốn phía Vững tay cầm lái vượt trùng khơi.
Lãnh là thống lãnh, nhận lãnh
Đạo là từ Lão Tử " Đạo khả đạo, phi thường đạo "
Làm gì có con đường nào mà lãnh với đạo.
Đã không có đường, Lãnh cái gì, không khí à.
Ma mà sợ không khí à. haaaaaaaaaaaaa, Gió bão còn không sợ nữa là .
Chỉ có sợ lãnh cảm thôi .Đành là " Không sợ khó, không sợ khổ chỉ sợ khô "...haaaaaa
haaaaaaaaaaa
N& G à, mèo hư lắm, đang luyện Cù cù chỉ pháp mà đi long nhonh đấy, thế mà đòi....
N&G ơi, mình luyện song kiếp hợp bích nhé!??
( sau lần này là chết rồi lấy gì lần sau nữa, khà khà ,,.......)
Trốn về đâu hỡi lặng thinh!
Nhớ thương cuốn lấy thân mình hư hao...
N&G lãng mạn vừa thôi làm trái tim NNQ cũng thổn thức theo rồi đấy!