Tương tư bỏ lại...
Tôi gom Yêu gói vào Đêm
Mang ngày thương nhớ về bên kia Mùa
Nhưng mà trời cứ đổ mưa
Câu thơ ướt sũng mà chưa quên nàng...
Ngoài kia bong bóng lang thang
Cơn mưa chưa dứt vì đang dỗi hờn
Thôi mà! Chẳng tính thiệt hơn
Tơ đàn em dứt, cô đơn tôi về
Dư âm một nốt nhạc thề...
Triền đê cỏ ướt... đi về chốn nao?
Thôi về trong khúc đồng giao
Nhặt cho đầy áo... có bao cái tình?
Tìm em chẳng thấy bóng hình
Câu thơ ai xẻ cắt tình làm đôi
Thôi đành lặng ngắm nước trôi
Tương tư bỏ lại... xa xôi tôi về...
Sáng tác: Phú Quang Trình bày: Ngọc Anh
Dường như ai đi ngang cửa, Gió mùa Đông Bắc se lòng Chút lá thu vàng đã rụng Chiều nay cũng bỏ ta đi. Nằm nghe xôn xao tiếng đời Mà ngỡ ai đó nói cười Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy Giờ đây cũng bỏ ta đi.
Làm sao về được mùa Đông Dòng sông đôi bờ cát trắng Làm sao về được mùa Đông Để nghe chuông chiều xa vắng Thôi đành ru lòng mình vậy Vờ như mùa đông đã về
Làm sao về được mùa Đông Dòng sông đôi bờ cát trắng Làm sao về được mùa Đông Mùa thu cây cầu đã gãy Thôi đành ru lòng mình vậy Vờ như mùa Đông đã về....
Nghe nhạc : Nỗi Nhớ Mùa Đông
Nghe lời bình của : Kaiser LeO (CTV)
...................................
Chưa gặp, mà lòng sao trắc ẩn (+) Mới hay số mệnh tự thiên thu Ngàn lần hãy nói tôi lầm lẫn Rằng..
Biển đang gọi em về trong say đắm
Xin hoá thuyền lưu lạc bến bờ anh...
.............................................................................